Ghen tuông vô cớ, chém vợ rồi nhẩy xuống sông tự sát
Cập nhật lúc 11:16, Thứ ba, 08/09/2020 (GMT+7)
Ngày 8/9, TAND TP Cần Thơ tuyên phạt bị cáo Trần Khánh Vân 15 năm tù về tội giết người. Bị hại trong vụ án cũng chính là vợ của bị cáo.
Theo cáo trạng: Trần Khánh Vân (SN 1997, ngụ phường Long Sơn, TX Tân Châu, tỉnh An Giang) và vợ là chị Phạm Huỳnh Em (SN 1997) sinh sống với nghề chở hàng hóa thuê bằng ghe trên sông.
Trong thời gian chờ lấy hàng hóa trên sông Hậu (thuộc phường Thới Thuận, quận Thốt Nốt, TP Cần Thơ) giữa Vân và Em xảy ra mâu thuẫn do Vân nghi ngờ vợ đang có mối quan hệ bất chính với người khác. Khoảng 11h40’ ngày 2/5/2020, sau khi ăn cơm xong, Vân lên võng ở khu vực buồng lái nằm nghỉ, còn Em cũng lên võng nằm gần đó và sử dụng điện thoại. Nghi ngờ vợ đang nhắn tin cho người đàn ông khác nên Vân bực tức và phát sinh cự cãi.
Với ý định giết vợ rồi tự sát, Vân đi lấy 1 cây dao rồi nhắm vào đầu và cổ chị Huỳnh Em để chém. Mặc vợ kêu cứu, Vân vẫn tiếp tục chém nhiều nhát nữa vào người nạn nhân cho đến khi cây dao bị rớt xuống ghe, Vân tiếp tục đi lấy 1 cây dao khác (loại dao thái lan) đâm xuyên cổ vợ. Nghe tiếng kêu cứu, nhiều người chạy đến can ngăn thì thấy Vân cầm dao tự cắt cổ rồi nhảy xuống sông để tự sát.
|
|
Bị hại xin Hội đồng xét xử giảm nhẹ hình phạt cho chồng |
Trần Khánh Vân và Phạm Huỳnh Em được đưa đi cấp cứu kịp thời và bảo toàn tính mạng. Kết quả giám định pháp y kết luận chị Phạm Huỳnh Em có tỷ lệ tổn thương cơ thể do thương tích gây nên là 54%.
Riêng bị cáo Trần Khánh Vân cũng được giám định với kết luận: Đương sự có bệnh lý tâm thần, rối loạn nhân cách do sử dụng nhiều loại ma túy. Tại thời điểm phạm tội đương sự có năng lực chịu trách nhiệm hình sự.
Quá trình giải quyết vụ án cũng như tại phiên tòa, bị cáo luôn thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải và xin được giảm nhẹ hình phạt. Chị Huỳnh Em cũng có đơn xin giảm nhẹ hình phạt cho chồng và không có yêu cầu bồi thường.
HĐXX nhận định hành vi của bị cáo là man rợ, thể hiện tính côn đồ, xem thường pháp luật, trực tiếp xâm phạm đến sức khỏe, tính mạng của người khác được pháp luật bảo vệ, gây ảnh hưởng xấu đến tình hình trật tự xã hội tại địa phương nên cần có mức án nghiêm khắc để răn đe và phòng ngừa chung. Qua đó đã tuyên bị cáo mức án như trên.
Hải Sơn