Bóp đầu cho khách nhưng thực chất là ưỡn ngực vào mặt khách cho họ nhìn, họ sờ - thế là thư giãn… Đằng sau phận đời của những gái gội đầu thư giãn là những góc khuất đầy bí ẩn.

 
 
X.H "triết lý", bình thường, ai cũng hiểu, phải làm việc mới có tiền để sống. Thế nhưng, nghề gội đầu thư giãn khác lắm. Bên ngoài biển hiệu là "gội đầu thư giãn" nhưng thực chất, bên trong không có gì liên quan đến gội đầu cả, mà chỉ toàn là thư giãn thôi. Đúng nghĩa của quán gội đầu chỉ cần các bàn kê sát nhau, bàn cá nhân để khách ngả lưng lúc gãi đầu cho tiện nhưng quán gội đầu thư giãn thì phải phòng riêng, không có đồ gội đầu mà trong phòng đó có 1 cái giường.
 
Hầu hết chủ quán đều hoạt động theo phương thức: Tuyển nhân viên nhưng nhân viên phải "tự làm, tự hưởng", không ký hợp đồng lao động, không trả lương. "Lương" của nhân viên gội đầu thư giãn chính là tiền "bo" của khách và tiền bán dâm tại quán (còn gọi là "tàu nhanh").
 
Ngoài ra, nhân viên gội đầu thư giãn còn có thu nhập khác nữa từ bán dâm qua đêm với khách (còn gọi là "tàu chậm" hay "tăng ca").
 
Theo X.H, nhân viên nhiều khách quen, thu nhập ổn, nếu phụ thuộc vào khách vãng lai thì chông chênh lắm. Hôm nào đông, tức nhiều đàn ông "dửng mỡ" thì làm không hết việc, làm đến mệt tả tơi, tối chẳng thể "đi khách". Có ngày vắng khách, nhân viên ế sưng, ngồi tán gẫu với nhau đến mức khô họng chỉ mong có khách vào để "đốt vía, giải đen".
 
Tôi hỏi: "Tàu nhanh" ở quán, phải chi % cho chủ không? X.H thật thà: "Phải chi anh à, đó là "luật" rồi. Nó y như tiền thuê bến bãi, tiền gửi xe ấy mà. Trước khi vào quán, khách phải "mua vé" từ 50.000 - 70.000 đồng/giờ chỉ gội đầu thư giãn và cùng lắm là chúng em làm mấy động tác kích dục khan. Nếu khách muốn "tàu nhanh" tại quán, khách đưa thêm cho chủ quán từ 150.000 - 200.000 đồng. Trong số tiền này, chúng em được hưởng 70%, chủ thu 30%. Nếu khách "bo", chúng em được hưởng. Nhiều chủ quán "tinh" họ không đồng ý cho nhân viên "tàu nhanh" tại quán. Vì, cơ quan công an bắt được, tội nặng lắm, % trích lại chẳng bao nhiêu…".
 
Theo tính toán của X.H, lượng khách vào gội đầu thư giãn đông, nhân viên ít thì kiếm cũng kha khá nhưng vắng và nhiều nhân viên thì… ê chề lắm. Tức là "thu nhập" của gái gội đầu thư giãn rất bấp bênh, có ngày kiếm được đôi ba triệu, có ngày thì chỉ vài chục nghìn, thậm chí không đồng nào. Nhiều hôm, gặp ông khách "hâm" thì mọi thứ từ nhân cách, sỹ diện đều nát hết.
 
X.H ngập ngừng trải lòng: "Chúng em gọi họ "hâm" cho sướng miệng chứ họ - đàn ông gội đầu thư giãn - kinh khủng lắm. Mua vé gội đầu thư giãn có 70.000 đồng thôi nhưng lại muốn "tàu nhanh" không phải trả tiền. Họ bắt chúng em kích dục liên tục, ở những tư thế chỉ có làm chuyện ấy mới thực hiện được. Vào phòng, họ yêu cầu nhân viên cởi đồ, chỉ mặc đồ lót.
 
Không chiều khách, họ "mách" với chủ, có đứa bị đuổi việc; nhiều đứa bị phạt. Nhiều ông khách bệnh hoạn lắm, cứ bắt chúng em thực hiện những động tác mà em chắc chắn rằng, ông ta không bao giờ dám yêu cầu vợ hay người yêu làm. Kinh hoàng hơn, có lần em bị ông khách bôi "cái ấy" lên mặt. Còn bị vương vãi thứ ấy vào người, ngực, chân, quần áo là chuyện thường. Chúng em đã làm nghề này thì phải chấp nhận thôi. 
 
Mánh moi tiền và chuyện"chơi xấu" nhau
 
X.H thừa nhận, đã làm nghề gội đầu thư giãn, chẳng đứa con gái nào là gái ngoan đúng nghĩa đen và cả nghĩa bóng. Khi đến với nghề này, chắc chắn, các cô gái đã từng "va vấp" tình trường trên đường đời nhiều rồi. Phần lớn, họ không còn cảm giác với người khác giới về chuyện tình dục mà đơn thuần chỉ là làm nghề để kiếm tiền.
 
Muốn kiếm được nhiều tiền, phải biết chiều khách, có nhiều khách quen, tôi thấy bất ngờ trước tâm sự này của H. X.H phân trần ngay: "Vào cái phòng vài m2, ánh đèn mờ xanh, đỏ, tím… xinh hay xấu thì cũng thế thôi anh ạ!. Phòng đặc quánh mùi phấn son và nước hoa rẻ tiền. Mặc sexy một chút là khách hài lòng. Bóp đầu cho khách nhưng thực chất là ưỡn ngực vào mặt khách cho họ nhìn, họ sờ. Thế là thư giãn…".
 
Tôi thắc mắc, khách vào quán, chủ quán điều ai phục vụ thì người đó làm, "chơi xấu" nhau để bà chủ tha hồ hưởng lợi à? X.H cười lớn, hỏi lại tôi rằng, anh tìm và dẫn chứng cho em, chỗ nào không có kiểu "chơi xấu" nhau? Anh vào quán, muốn em phục vụ nhưng bà chủ lại điều nhân viên khác với lời quảng cáo nhân viên D mới, phục vụ tốt lắm, chú thử đi, H nó bị bệnh, đang phải đi điều trị…
 
Cái nghề gội đầu thư giãn mà bị bệnh thì khách "chạy" hết, quen thân đến mấy, họ cũng chào. Muốn không bị bà chủ ghét, em phải biết vâng lời, biết thưa thốt, bà chủ sẽ không để ý đến những dèm pha của người khác về mình.
 
X.H phân trần: "Anh không biết thì thôi, bà chủ còn nhiều quyền uy hơn cả sếp. Gái gội đầu thư giãn "chơi xấu" nhau nhiều kiểu lắm. Có thể là cô-ti-nhê với người ngoài, giả làm khách vào quán, yêu cầu đích danh cô A phục vụ. Bà chủ không muốn, khách cho thêm tiền, thế là đồng ý. Vào phòng, khách chửi, đổ lỗi cho nhân viên ăn cắp tiền, đánh nhân viên để dằn mặt, rồi ra mách với bà chủ. Chủ quán sợ nhất là khách gọi công an vào nên bắt nhân viên phải xin lỗi, chịu phạt hoặc nghỉ việc. Chiêu "chơi xấu" khác cũng rất hiệu quả, ả này ghen ăn, tức ở với ả kia, thuê một đám côn đồ đến cửa quán ngồi chửi thề, khách tới thì nói to: Quán này có em N, em Q bị bệnh lây nhiễm, bảo bà chủ điều nhân viên khác phục vụ nhé… Chỉ vài hôm, bà chủ phải "xử lý" ngay".
 
Mỗi đứa có cách riêng để moi tiền của khách. Với những khách dễ tính, chỉ cần ngọt nhạt, tâng bốc, nịnh vài câu là có thể được "bo" tới vài trăm nghìn đồng. Với những khách chơi bời, họ đòi hỏi "chiêu" kích dục "lạ", nhân viên phải trổ hết "tài năng" mới nhận được nhiều tiền "bo". X.H than, gặp khách chơi bời sành điệu, "chiều" họ mệt ra phết nhưng họ "bo" cũng xứng đáng.  "Không phải ông khách nào đến quán gội đầu thư giãn cũng chăm chăm chuyện kích dục, có người đến để bóp đầu thực sự. Họ yêu cầu nhân viên bóp đầu… Hài lòng, họ "bo" khá "lộc"" - X.H nói.
 
... Đến bệnh tật
 
Theo X.H thì gái hành nghề gội đầu thư giãn nhiều bệnh lắm, nhất là bệnh lây nhiễm liên quan đến đường tình dục, bệnh phụ khoa. X.H thật thà: "Anh bảo, ngày nào cũng đủ loại "đụng" vào, không bệnh tật sao được. Bệnh phụ khoa, viêm nhiễm là đương nhiên, ngoài ra, nhiều đứa còn bị bệnh lây nhiễm liên quan đến đường tình dục. Tháng nào em cũng phải mua thuốc kháng sinh để điều trị. Cái Trinh "tròn" phải nghỉ đến 2 tháng để đi điều trị bệnh lậu đấy anh ạ. Nó rạc người đi vì thuốc kháng sinh, hôm đến quán đi làm lại, em không nhận ra. Nó kể, điều trị bệnh lây nhiễm liên quan đến đường tình dục, bác sỹ mắng ghê lắm; phải dùng kháng sinh liều cao, đặc trị, đắt kinh khủng; bao tiền dành dụm được, bị bệnh một trận, thế là hết.
 
Bác sỹ Nguyễn Hồng Thu - phụ trách phòng khám phụ khoa ở phố Phủ Doãn (Hà Nội) cho biết: "Ngày nào cũng có nam thanh, nữ tú đến khám phụ khoa. Họ không tâm sự, không nói chuyện nhưng chúng tôi biết, họ hành nghề mại dâm và nam giới thì quá chơi bời, trác táng nên mới phát bệnh. 100% các cô gái (gội đầu thư giãn) đến khám đều mắc bệnh phụ khoa và bệnh lây nhiễm qua đường tình dục. Tôi không hỏi họ làm nghề gì, sao lại mắc bệnh? Tôi chỉ nói rằng: "Của bền tại người, dùng mà như phá thì không có tiền mua thuốc chữa đâu. Chữa đến chừng mực nào đó, bệnh quá nặng, sẽ kháng thuốc hoặc thuốc đặc trị không còn tác dụng, sẽ biến chứng, vô sinh". Tôi nói xong, nhiều cô gái đã khóc và kể rằng, cháu đi bán dâm... Nhiều cậu thanh niên đã từng năn nỉ tôi, cô giúp cháu lần này nữa thôi, cháu nguy lắm…".
 
Cũng theo bác sỹ Thu, đã là gái mại dâm, dù cao cấp hay bình dân đều mắc bệnh phụ khoa như nhau. Gái mại dâm cao cấp, "thu nhập" được nhiều nên "tái đầu tư" đồ "xịn" hơn, lâu phát bệnh hơn nhưng không có nghĩa là trốn được bệnh phụ khoa và các bệnh lây nhiễm khác qua đường tình dục.
 
Tủi nhục những đồng tiền “bo”
 
Chuyện gái gội đầu thư giãn được "bo" tiền không đơn giản như nhiều người nghĩ. Theo X.H nhiều ông khách, vào phòng đã yêu cầu, phải kích dục như thế này, phải làm động tác như thế kia thì mới "bo" tiền. Mà, thường những ông khách yêu cầu phải thế này, thế kia thường "bo" ít, bủn xỉn. X.H khẳng định: Đã vài lần, em trả tiền "bo" khách và nói "tôi thấy tội cho người phụ nữ nào được ông yêu".
 
Người đưa tin
.