(BVPL) - Tin và giúp bạn trong lúc khó khăn, bà Nguyễn Thụy Trinh (Sn 1968, trú tại 45A, Bắc Sơn, Vĩnh Hải, Nha Trang) đã phải đứng ra mượn tiền người khác cho bạn mượn lại. Tuy nhiên, khi bà đòi lại thì “bạn” nhất quyết không trả, buộc bà phải khởi kiện ra tòa.
 
Bản án dân sự sơ thẩm số 75/2014/DS-ST ngày 22/9/2014 của Tòa án nhân dân (TAND) Tp. Nha Trang và bản án dân sự phúc thẩm  số 75/2015/DS –PT ngày 7/4/2015 của TAND tỉnh Khánh Hòa đều chấp nhận yêu cầu khởi kiện của bà Nguyễn Thụy Trinh, buộc bà Nguyễn Thị Thanh Hương, (SN 1960, ngụ Dương Hiến Quyền, Vĩnh Hòa, Tp. Nha Trang) phải trả lại cho bà Trinh số tiền bảy tỷ bốn trăm triệu đồng mà bà Hương đã mượn của bà Trinh nhiều lần trước đó. Trong số tiền nói trên, có cả tiền mà bà Trinh phải đứng bảo đảm để mượn người khác cho bà Hương.
 
Ảnh chụp: Bản án phúc thẩm

 

 
Cả hai bản án sơ thẩm và phúc thẩm đều thể hiện, bà Trinh và bà Hương là chổ chị em thân thiết với nhau. Bà Trinh từng xem bà Hương như là chị trong gia đình gần mấy chục năm qua. Chính vì vậy mỗi lần bà Hương gặp khó khăn về tài chính, bà đều cho bà Hương mượn tiền. Cụ thể, ngày 18/8/2009 bà Hương mượn số tiền một tỷ đồng; sau đó vài ngày, đến ngày 21/8/2009 bà Hương tiếp tục mượn hai tỷ đồng; ngày 26/9/2009 bà Hương lại mượn bốn tỷ đồng; và lần cuối cùng là ngày 25/10/2010 bà Hương mượn bốn trăm triệu đồng. 
 
Việc vay mượn trên bà Hương đều có kí giấy tay mượn tiền của bà Trinh. Khi mượn số tiền trên, bà Hương nói dùng để trả nợ để lấy sổ đỏ dự án Đường Đệ - Vĩnh Hòa – Nha Trang mà bà đã vay của ngân hàng. Bà Hương hứa với bà Trinh là khi nào bà giải quyết xong dự án Đường Đệ sẽ thanh toán cho bà Trinh môt lần cả tiền gốc lẫn lãi (lãi 2,5% tháng). Đến đầu năm 2011, bà Trinh nhiều lần yêu cầu bà Hương trả tiền cho mình nhưng bà Hương né tránh và cố tình không trả. Không thể giải quyết bằng đường tình cảm, bà Trinh buộc phải gửi đơn đến TAND TP. Nha Trang yêu cầu bà Hương phải trả lại số tiền gốc mà bà Hương đã mượn.
 
Trong quá trình xét xử, bà Hương đã có đơn phản tố, yêu cầu bà Trinh phải trả  số tiền năm tỷ chín trăm triệu đồng. Đồng thời công ty TNHH Tâm Hương mà bà Hương làm giám đốc cũng có yêu cầu độc lập buộc bà Trinh phải trả một tỷ sáu trăm triệu đồng cho công ty này. Đây là số tiền bà Hương nói cho bà Trinh mượn vào năm 2008. 
 
Các giấy mượn tiền do bà Hương viết.
Các giấy mượn tiền do bà Hương viết.
 
Những người được bà Hương ủy quyền tham gia tố tụng trong vụ án này cũng có yêu cầu giám định với nội dung: các giấy mượn tiện của ngày 18/08/2009 và ngày 21/08/2009 có sự tẩy xóa ngày tháng vì bà Hương khẳng định hai giấy mượn tiền này bà viết trước ngày 14/7/2009, qua kết quả của phòng kĩ thuật hình sự công an tỉnh Khánh Hòa và Tổng cục cảnh sát PCTP – Viện khoa học hình sự đều không có sự tẩy xóa và sửa chữa. 
 
Quá trình xét xử, trước phiên tòa đối với số tiền 1 tỷ đồng thể hiện trong giấy mượn tiền ngày 18/8/2009 bà Hương thừa nhận có mượn của bà Trinh khoảng tiền này nhưng đã được hai bên thỏa thuận cấn trừ vào hợp đồng góp vốn đầu tư dự án giữa bà Trinh với công ty TNHH Tâm Hương. Còn giấy mượn tiền ngày 21/8/2009 số tiền hai tỷ đồng bà Hương cũng thừa nhận là do bà viết và ký giấy nhưng bà chưa nhận tiền. 
 
Đối với giấy mượn tiền ngày 27/5/2010, số tiền 400 triệu đồng bà Hương cũng thừa nhận là có nợ bà Trinh khoản tiền này nhưng đã đưa cho người khác trả lại cho bà Trinh.
 
Tương tự, giấy mượn tiền ngày 26/9/2009 với số tiền bốn tỷ đồng bà Hương cũng thừa nhận có ký trong giấy mượn này còn chữ viết của bà Phan Thúy Hằng, bà ký khống dưới chữ “người mượn” đưa cho bà Hằng, bà Hằng ghi nợi đưa bà Trinh, bà không có mượn của bà Trinh số tiền bốn tỷ đồng này. Tuy nhiên, bà Trinh cho rằng  số tiền bốn tỷ đồng bà đã phải mượn của người khác giúp cho bà Hương. Chính người cho mượn bốn tỷ đồng này là bà Nguyễn Thị Chắc, trú tại: 82 Nguyễn Biểu B2 – Vĩnh Hải – Nha Trang. Bà Chắc cho biết, ngày 25/9/2009 bà Trinh có nhờ bà vay giúp bốn tỷ đồng cho bà Hương trả nợ ngân hàng để lấy sổ đỏ dự án Đường Đệ  mà trước đó bà Hương đã thế chấp tại ngân hàng Công Thương. 
 
Lúc đó, bà Chắc nói nếu bà Trinh mượn thì được, còn bà Hương mượn thì bà không giúp. Bà Trinh đồng ý đứng ra mượn giúp bà Hương với lãi suất thỏa thuận là 2,5% /tháng. Đến ngày 26/9/2009 bà Chắc mới lo đủ tiền và giao số tiền này cho ông Bùi Thiện Thao sau đó cùng ông Thao đến nhà bà Hương trao tận tay số tiền này cho bà Hương. 
 
Khẳng định đều này, ông Bùi Thiện Thao cho biết ngày 26/9/2009 ông đã đến nhà bà Chắc nhận bốn tỷ đồng từ tay bà Chắc rồi cùng bà Chắc đi đến nhà bà Hương và trao tận tay bà Hương. Trong lúc nhận tiền, do mãi nói chuyện với ông nên bà Hương đã sai cô nhân viên viết giúp giấy mượn tiền và chính bà Hương đã ký vào giấy này trước mặt ông và bà Chắc.
 
Trong cấp xét xử sơ thẩm, TAND TP. Nha Trang  cho rằng việc bà Hương phản tố đòi bà Trinh trả số tiền năm tỷ chín trăm triệu đồng là không liên quan đến vụ án này do giao dịch này thực hiện từ năm 2008. Còn việc công ty TNHH Tâm Hương có yêu cầu độc lập đòi bà Trinh phải trả số tiền một tỷ sáu trăm triệu đồng là thuộc một quan hệ khác và không thuộc vụ án này. Tuy nhiên, cấp xét xử phúc thẩm, TAND tỉnh Khánh Hòa đã tuyên hủy một phần bản án sơ thẩm, chuyển hồ sơ về TAND TP Nha Trang để giải quyết lại các yêu cầu phản tố của bà Hương và nội dung yêu cầu độc lập của Công ty TNHH Tâm Hương.
Từ những chứng cứ rõ ràng như trên, cả hai cấp xét xử đều tuyên buộc bà Nguyễn Thị Thanh Hương phải trả lại cho bà Trinh số tiền bảy tỷ bốn trăm triệu đồng. 
 
Xuân Nha