Bản án sơ thẩm có vi phạm

Khoảng 4h30’ ngày 19/5/2024, Phùng Anh Tuân (SN 1986), trú tại xã Trung Mỹ, huyện Bình Xuyên, tỉnh Vĩnh Phúc điều khiển xe ô tô BKS 88C-085.77, kéo theo sơmi rơmoóc BKS 88R-007.40 của anh Nguyễn Anh Tuấn (SN 1978), trú tại phường Phúc Thắng, TP Phúc Yên, tỉnh Vĩnh Phúc đi từ xã Thiện Kế, huyện Bình Xuyên theo đường Quốc lộ 2C để lên tỉnh Tuyên Quang.

Đến khoảng 5h30’ cùng ngày, khi đến địa phận thôn Phú Cường, xã Hợp Lý, huyện Lập Thạch (Tuân đi với tốc độ khoảng 40-50km/giờ và đi theo phần đường bên phải theo chiều đi của Tuân) thì quan sát thấy phía trước ở bên trái đường (ngược chiều đi với Tuân), cách đầu xe ô tô khoảng 40m có 1 xe mô tô BKS 88E1-039.49 do ông Lương Xuân T. (SN 1956), trú tại xã Yên Dương, huyện Tam Đảo, tỉnh Vĩnh Phúc điều khiển, đang bật đèn xi nhan chuyển hướng rẽ trái sang bên phần đường đi của Tuân và đi ra gần giữa tim đường.

Do khoảng cách gần không kịp xử lý nên đầu xe ô tô của Tuân đâm thẳng vào bên phải xe mô tô của ông T. Sau đó, ông T. được người dân đưa đi cấp cứu tại Bệnh viện Đa khoa tỉnh Vĩnh Phúc nhưng do thương tích nặng nên đã tử vong.

Tại Bản án hình sự sơ thẩm số 94/2024/HS-ST ngày 28/11/2024 của TAND huyện Lập Thạch tuyên bố bị cáo Phùng Anh Tuân phạm tội “Vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ“,  theo điểm a khoản 2 Điều 260 BLHS năm 2015, xử phạt bị cáo 1 năm 3 tháng tù.

leftcenterrightdel
 Kiểm sát viên VKSND huyện Lập Thạch báo cáo lãnh đạo Viện ban hành kháng nghị.

Tòa phúc thẩm chấp nhận kháng nghị

Quá trình nghiên cứu bản án sơ thẩm, VKSND huyện Lập Thạch nhận thấy, mức hình phạt áp dụng đối với bị cáo là chưa phù hợp với tính chất, mức độ, nhân thân người phạm tội.

Theo đó, Phùng Anh Tuân điều khiển xe ô tô kéo theo sơmi rơmoóc tham gia giao thông đường bộ khi chưa có giấy phép lái xe phù hợp, gây thiệt hại cho tính mạng của người khác.

Hành vi phạm tội của bị cáo thuộc trường hợp rất nghiêm trọng, có tính chất và mức độ nguy hiểm lớn cho xã hội, gây thiệt hại cho tính mạng của người khác được pháp luật bảo vệ, gây ảnh hưởng xấu đến an ninh trật tự tại địa phương.

Xét về nhân thân, năm 2010, bị cáo đã bị TAND huyện Lập Thạch xử phạt 1 năm 6 tháng tù cho hưởng án treo về tội “Vi phạm quy định về điều khiển phương tiện giao thông đường bộ” theo Điều 202 BLHS năm 1999; bị cáo đã được xóa án tích. Tuy nhiên, bị cáo không lấy đó làm bài học, vẫn tiếp tục không chấp hành nghiêm các quy định về an toàn giao thông đường bộ.

Bên cạnh đó, bị cáo cùng phạm một loại tội phạm, đã bị xét xử. Chính vì vậy, Bản án số 94 ngày 28/11/2024 áp dụng Điều 54 BLHS năm 2015 tuyên phạt bị cáo Tuân 1 năm 3 tháng tù (mức hình phạt dưới mức thấp nhất của khung hình phạt) là quá nhẹ, chưa ương xứng với tính chất, mức độ, hậu quả, nhân thân người phạm tội.

Lần phạm tội này của bị cáo phạm vào điểm a khoản 2 Điều 260 BLHS 2015 nhưng Tòa án lại cho hưởng mức án nhẹ hơn so với Bản án số 20/2010/HSST ngày 29/1/2010 khi bị cáo phạm tội lần đầu thuộc khoản 1 Điều 202 BLHS năm 1999 là không có tính chất răn đe, giáo dục đối với bị cáo và phòng ngừa chung.

Vì vậy, VKSND huyện Lập Thạch quyết định kháng nghị một phần bản án sơ thẩm số 94/2024/HS-ST ngày 28/11/2024 của TAND huyện Lập Thạch về phần hình phạt đối với bị cáo Phùng Anh Tuân. Đề nghị TAND tỉnh Vĩnh Phúc xét xử vụ án theo thủ tục phúc thẩm, sửa bản án hình sự sơ thẩm, tăng hình phạt đối với bị cáo.

Tại phiên tòa phúc thẩm, TAND tỉnh Vĩnh Phúc đã chấp nhận kháng nghị của Viện kiểm sát, tuyên phạt bị cáo Phùng Anh Tuân 2 năm 6 tháng tù về tội “Vi phạm quy định về tham gia giao thông đường bộ”.

Phan Hải