leftcenterrightdel
Ảnh minh họa. 

Vào tháng 8/2018, Tuấn và cháu T. (SN 2005) quen biết và yêu nhau. Từ khoảng tháng 8/2018 đến tháng 10/2018, Tuấn và cháu T. chung sống với nhau như vợ chồng tại nhà trọ ở xã Long Thọ, huyện Nhơn Trạch, tỉnh Đồng Nai. Ngày 17/11/2018, bà nội của cháu T. nghi ngờ nên đưa cháu T. đi siêu âm, kết quả cháu T. có thai giai đoạn sớm nên ngày 18/11/2018, bà đến Công an xã Long Thọ tố cáo Tuấn có hành vi giao cấu với cháu T. Ngày 20/11/2018, nhận thấy hành vi của mình là vi phạm pháp luật nên Tuấn đến Công an xã Long Thọ đầu thú. 

Tại Bản án số 64/2019/HS-ST ngày 5/9/2019 của TAND huyện Nhơn Trạch, trong phần quyết định đã căn cứ điểm a, d khoản 2 Điều 145; điểm s khoản 1, khoản 2 Điều 51 BLHS, tuyên bị cáo Tuấn phạm Tội “Giao cấu với người từ đủ 13 tuổi đến dưới 16 tuổi”, xử phạt bị cáo 3 năm tù. Về trách nhiệm dân sự, căn cứ khoản 2 Điều 48 BLHS; Điều 590, 592 Bộ luật dân sự, buộc bị cáo Tuấn phải bồi thường cho cháu T. số tiền 33 triệu đồng.

Qua kiểm sát hồ sơ vụ án, VKSND huyện Nhơn Trạch nhận thấy, Bản án hình sự số 64/2019/HS-ST ngày 5/9/2019 của Tòa án cùng cấp đã áp dụng điểm a, d khoản 2 Điều 145, điểm s khoản 1, khoản 2 Điều 51, xử phạt bị cáo Tuấn 3 năm tù về Tội “Giao cấu với người từ đủ 13 tuổi đến dưới 16 tuổi” là quá nhẹ, không tương xứng với tính chất, mức độ hành vi và hậu quả do hành vi phạm tội của bị cáo gây ra, thiếu tác dụng cải tạo, thiếu tính răn đe đối với bị cáo. Bởi lẽ, bị cáo phạm tội với 2 tình tiết định khung tại khoản 2 Điều 145 BLHS là phạm tội 2 lần trở lên và làm nạn nhân có thai. Biết rõ cháu T. chưa đủ tuổi thành niên, đáng lẽ bị cáo phải có ý thức giúp đỡ, bảo vệ, chăm sóc cháu T., tạo điều kiện để cháu phát triển tốt về thể chất, tinh thần.

Tuy nhiên, chỉ vì thoả mãn dục vọng của bản thân, bị cáo đã lợi dụng sự thiếu hiểu biết về kiến thức giới tính của cháu T., bất chấp pháp luật và cố ý thực hiện hành vi giao cấu với cháu T. nhiều lần khi cháu chưa đủ 16 tuổi, làm cháu có thai 5 tuần, đã gây tổn hại đến sự phát triển tâm sinh lý, đạo đức, nhân cách và ảnh hưởng đến danh dự, nhân phẩm của bị hại.

Ngoài ra, hành vi xâm hại tình dục của bị cáo cũng ảnh hưởng đến thuần phong mỹ tục của dân tộc, gây bất bình trong quần chúng nhân dân. Trong khi, tình trạng xâm hại tình dục đối với trẻ em gái trên địa bàn huyện Nhơn Trạch hiện nay ngày càng tăng về số vụ, mặc dù chính quyền địa phương đã áp dụng nhiều biện pháp nhưng tội phạm xâm hại tình dục vẫn xảy ra. Về trách nhiệm dân sự, tại phiên toà, bị cáo Tuấn thể hiện không có ý muốn thoả thuận bồi thường thiệt hại, dẫn đến HĐXX phải tuyên buộc bị cáo bồi thường số tiền 33 triệu đồng cho người bị hại.

Từ những phân tích trên cho thấy hành vi của bị cáo Tuấn là nguy hiểm cho xã hội, thực hiện hành vi rất nghiêm trọng, đã xâm phạm đến sự phát triển bình thường về sức khoẻ và tâm sinh lý của người bị hại, cần phải xử lý nghiêm khắc mới có tác dụng giáo dục và phòng ngừa chung, cần cách ly bị cáo ra khỏi đời sống xã hội với thời gian dài hơn.

Do đó, VKSND huyện Nhơn Trạch đã kháng nghị một phần Bản án hình sự số 64/2019/HS-ST ngày 5/9/2019 của TAND huyện Nhơn Trạch về phần hình phạt chính, đề nghị TAND tỉnh Đồng Nai xét xử phúc thẩm theo hướng sửa án, tăng hình phạt đối với bị cáo Tuấn.

Hồng Phúc