Đây là căn cứ mà vừa qua VKSND cấp cao tại TP Hồ Chí Minh (Viện Cấp cao 3) tiến hành kháng nghị giám đốc thẩm và đề nghị hủy hai bản án của TAND TP Biên Hòa và TAND tỉnh Đồng Nai do có dấu hiệu bỏ lọt hành vi phạm tội.
|
|
Phiên tòa xét xử vụ án ma túy (ảnh minh họa) |
Theo nội dung vụ án, do nghiện ma túy nên khoảng 3h ngày 17/6/2020, Nguyễn Mạnh Phát (SN 1995, ngụ TP Biên Hòa) đến khách sạn The Mira Central Park tại phường Tân Tiến gặp người tên Dũng mua 4 viên thuốc lắc với giá 6 triệu đồng rồi rủ Dương và Dô (không rõ lai lịch), Nguyễn Thị Kim Quý, Lê Võ Ánh Tuyết đến khách sạn để sử dụng. Đến chiều cùng ngày Dương và Dô về trước, Phát đang sử dụng ma túy cùng Quý và Tuyết thì bị Công an phường Tân Tiến, TP Biên Hòa kiểm tra, phát hiện và bắt quả tang về hành vi “tàng trữ trái phép chất ma túy”.
Tại phiên sơ thẩm, Nguyễn Mạnh Phát bị TAND TP Biên Hòa xử phạt 1 năm tù về tội “Tàng trữ trái phép chất mua túy” theo quy định tại khoản 1 Điều 249 Bộ luật hình sự.
Không thống nhất với bản án đã nêu, ngày 19/1/2021 Viện trưởng VKSND tỉnh Đồng Nai đã kháng nghị theo thủ tục phúc thẩm theo hướng đề nghị hủy toàn bộ bản án hình sự sơ thẩm số 699/2020/HSST ngày 21/12/2020 của TAND TP Biên Hòa, tỉnh Đồng Nai để điều tra xét xử lại nhằm làm rõ hành vi phạm tội của bị cáo Nguyễn Mạnh Phát.
|
|
Quyết định kháng nghị của Viện Cấp cao 3 |
Tại bản án phúc thẩm số 142/2021/HS-PT ngày 14/5/2021, TAND tỉnh Đồng Nai không chấp nhận kháng nghị của VKSND tỉnh Đồng Nai, giữ nguyên bản án sơ thẩm đã tuyên.
Qua nghiên cứu hồ sơ vụ án, Viện Cấp cao 3 nhận thấy sau khi mua ma túy, Nguyễn Mạnh Phát đã thuê phòng tại khách sạn và lần lượt rủ thêm các đối tượng đến cùng sử dụng ma túy. Trong vụ án này, việc mua ma túy xuất phát từ ý chí ban đầu của Phát, ngay từ đầu các đối tượng còn lại không có ý định góp tiền và mua ma túy sử dụng, mà mãi đến khi được Phát rủ rê thì mới đến khách sạn để sử dụng ma túy cùng bị cáo.
Theo đánh giá của Viện Cấp cao 3 thì Nguyễn Mạnh Phát là người trưởng thành, có đầy đủ trách nhiệm hình sự và biết rõ hành vi của mình là trái pháp luật, thấy được tác hại của hành vi lôi kéo người khác sử dụng trái phép chất ma túy nhưng vẫn cố ý thực hiện.
Hành vi của Phát, dưới góc độ khoa học pháp lý, đã thỏa mãn hành vi thuộc mặt khách quan và đủ dấu hiệu cấu thành tội “Lôi kéo người khác sử dụng trái phép chất ma tuý” được quy định tại Điều 258 Bộ luật hình sự. Do đó trong vụ án này bị cáo Phát ngoài việc phạm tội “Tàng trữ trái phép chất mua túy” theo quy định tại Điều 249 Bộ luật hình sự còn có dấu hiệu phạm tội “Lôi kéo người khác sử dụng trái phép chất ma túy” theo quy định tại Điều 258 Bộ luật hình sự.
Việc tòa án hai cấp tỉnh Đồng Nai chỉ xét xử bị cáo Nguyễn Mạnh Phát về tội “Tàng trữ trái phép chất mua túy” đã bỏ lọt hành vi rủ rê, lôi kéo những người khác cùng sử dụng trái phép chất ma túy của bị cáo mà lẽ ra cần phải xử lý nghiêm để đảm bảo tính răn đe, giáo dục.
Vì vậy Viện Cấp cao 3 đã tiến hành kháng nghị theo thủ tục giám đốc thẩm đối với hai bản án hình sự sơ thẩm số 699/2020/HSST ngày 21/12/2020 của TAND TP Biên Hòa và bản án hình sự phúc thẩm số 142/2021/HS-PT ngày 14/5/2021 của Tòa án nhân dân tỉnh Đồng Nai.
Theo đó đề nghị Ủy ban thẩm phán TAND Cấp cao tại TP Hồ Chí Minh xét xử giám đốc thẩm theo hướng hủy cả hai bản án hình sự nêu trên để điều tra xét xử lại theo đúng quy định của pháp luật.