Cùng với đó, bị cáo Nguyễn Thị Kiều Oanh (SN 1986), trú tại huyện Long Xuyên, tỉnh An Giang bị tuyên phạt 23 năm tù về hai tội “Mua bán người” và “Mua bán người dưới 16 tuổi”; bị cáo Đỗ Thị Nga trú tại huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang bị tuyên phạt 18 năm tù về hai tội “Mua bán người” và “Mua bán người dưới 16 tuổi”.

Theo cáo trạng, năm 2017,  bị cáo Nguyễn Thị Kiều Oanh sang Trung Quốc lao động, rồi quen biết một đối tượng người Trung Quốc được gọi là “ông chủ”. Đối tượng này bàn bạc, thỏa thuận với bị cáo Oanh tìm phụ nữ Việt Nam sang Trung Quốc để mang thai hộ. Theo đó, mỗi trường hợp thành công, Oanh sẽ được hưởng 10.000 nhân dân tệ (tương đương 34 triệu đồng); người mang thai hộ được hưởng 100.000 nhân dân tệ (tương đương 340 triệu đồng).

leftcenterrightdel
 Dẫn giải bị cáo tại phiên Tòa. Ảnh: CTV

Năm 2019, bị cáo Oanh về nước và đăng tải thông tin lên Facebook cần tuyển người có nhu cầu sang Trung Quốc thì bị cáo Cao Xuân Chương đã liên hệ với Oanh. Sau đó, mỗi trường hợp cấy phôi thai thành công, bị cáo Oanh đã trả cho Chương 15 triệu đồng.

Quá trình hợp tác, bị cáo Oanh giới thiệu cháu gái là Nga với bị cáo Chương. Giữa Nga và bị cáo Chương có quan hệ tình cảm với nhau và Nga thường xuyên ra Hà Nội ở cùng bị cáo Chương. Khi Nga ra Hà Nội thì Oanh nhờ Nga đặt xe khách đưa phụ nữ mang thai hộ đến Lạng Sơn để sau đó sang Trung Quốc.

Mặc dù muốn có người mang thai hộ, nhưng bị cáo Chương lại đăng tải trên mạng xã hội tuyển phụ nữ sang Trung Quốc lao động với mức lương hấp dẫn. Cuối tháng 9/2019, cháu Trần Minh Th. (ở TP Hồ Chí Minh), khi đó chưa đủ 14 tuổi đọc được tin tuyển người đã liên hệ với bị cáo Chương.

Bị cáo Chương hứa hẹn giới thiệu cháu Th. sang Trung Quốc làm nghề may với mức lương 7 triệu đồng/tháng, mọi thủ tục giấy tờ được lo hết. Cháu Th. ra Hà Nội và nhóm bị cáo Chương thu xếp cho cháu sang Trung Quốc.

Sau khi sang xứ người, cháu Th. bị ép làm việc tại một xưởng may và không được trả lương. Khi cháu muốn điều trị mụn thịt ở chân và về Việt Nam thì bị cáo Oanh bảo cháu Th. phải trả tiền chi phí điều trị, ăn ở, đi lại rồi mới được về.

Cháu Th. đã liên vệ với gia đình thông báo việc bị lừa bán sang Trung Quốc, muốn về nước thì phải chuyển tiền theo yêu cầu. Ông nội cháu Th. đã chuyển khoản 28 triệu đồng và cháu Th. đã đưa toàn bộ số tiền này cho "ông chủ" người Trung Quốc nhưng vẫn không được điều trị và đưa về nước. Hơn nữa, cháu Th. còn bị các đối tượng người Trung Quốc ép mang thai hộ.

Cháu Th. mang thai được 5 tháng thì bị hỏng. Các đối tượng đưa cháu đến một tòa chung cư ở TP Quảng Châu (Trung Quốc) quản lý để chờ cấy phôi tiếp.

Tháng 7/2020, lợi dụng các đối tượng giám sát lơi lỏng, cháu Th. đã ra ban công kêu cứu và được người dân sống cùng chung cư báo Công an Trung Quốc đến giải cứu rồi bàn giao cho Công an Việt Nam. Trong vụ việc này, bị cáo Oanh được trả công 34 triệu đồng. Bị cáo Oanh đã chuyển khoản cho bị cáo Chương 17 triệu đồng.

Một nạn nhân khác là chị Hà L. (quê tỉnh Thái Nguyên) muốn tìm việc làm nên đã gọi điện cho bị cáo Chương vào tháng 12/2019. Bị cáo Chương nói dối chị L. là đang cần người sang Trung Quốc làm phiên dịch với mức lương 15 triệu đồng/tháng. Tuy nhiên,  khi sang Trung Quốc, chị L. cũng bị ép mang thai hộ. Sau 7 tháng ở Trung Quốc, lợi dụng sự sơ hở của các đối tượng, chị L. kêu cứu và được người dân gọi điện báo Công an Trung Quốc đến giải cứu. Sau đó, chị L. được bàn giao cho Công an Việt Nam.

Cơ quan điều tra đã làm rõ thêm hành vi mua bán bộ phận cơ thể người trái pháp luật của bị cáo Chương. Cụ thể, năm 2020, anh Phan Văn N. bị suy thận, phải chạy thận. Anh N. muốn được ghép thận nên đã lấy số điện thoại của bị cáo Chương trên trang Facebook "Hỗ trợ hiến ghép thận”' rồi liên hệ tìm hiểu.

Bị cáo Chương lấy thông tin của anh N. đăng thông tin lên trang "Hỗ trợ hiến ghép thận” với nội dung “Bệnh nhân cần tìm người hiến thận, nhóm máu O, A, B…”.

Do điều kiện kinh tế khó khăn, chị Nguyễn Thị Thu H. (quê tỉnh Hòa Bình) có ý định đi hiến thận. Chị H. đọc được thông tin do bị cáo Chương đăng tải trên mạng xã hội đã nhắn lại “cần hiến thận”'. Bị cáo Chương chủ động liên hệ và yêu cầu chị H. đi xét nghiệm nhóm máu. Thấy kết quả tương thích, bị cáo trao đổi lại với anh N. đã tìm được người, giá ghép một quả thận là 580 triệu đồng. Trong đó, chị H. được nhận 350 triệu đồng, bị cáo Chương hưởng 230 triệu đồng.

Anh N. đã ứng trước cho bị cáo Chương 200 triệu đồng. Sau khi làm đầy đủ các thủ tục xét nghiệm, ngày 21/10/2020, khi anh N. lên bàn mổ ghép thận thì vợ anh N. chuyển khoản tiền cho chị H. như thỏa thuận. Sau khi ca ghép thận thành công, anh N. đã chuyển khoản nốt số tiền công cho bị cáo Chương.

 

Như Ý