Cơm ngày một bữa, tan giờ sau khi Hà Nội chìm trong giấc ngủ, ước mong của họ trở về nhà với gánh hàng nhẹ bớt.

 


Đẩy xe ngô ra khỏi cổng xóm trọ, ai cũng mong muốn lúc quay về gánh hàng nhẹ bớt. Họ tự chia khu vực để bán, mỗi ngày một xe chở khoảng 100 bắp ngô, nếu bán được từ bắp thứ 30 trở đi thì may ra mới có lãi. Nhiều người phải bán kèm cả kẹo bông và đồ chơi trẻ em để kiếm thêm.

12h đêm, họ lầm lũi trở về khu trọ khi phố phường đã chìm trong giấc ngủ. “Nhiều hôm ế ẩm, ngô luộc mang về, ăn không hết phải đổ đi, xót của lắm nhưng chịu không biết làm gì” -chị bán ngô tên Hương nói.

Chị Lan, tay bóc ngô kể: “Dù khổ, dù vất vả tôi cũng sẽ cố gắng nuôi con ăn học nên người. Con tối, đứa lớn 11 tuổi, đứa bé năm nay lên 6 tuổi, tôi phải cố làm để gửi tiền về cho ông bà ngoại nuôi cháu. Thương mẹ nên 2 đứa nó chăm học, thằng nhỏ ngày nào được điểm cao cũng bảo bà gọi điện lên khoe mẹ”.

Các con còn được đến trường, được học hành đầy đủ, em bé sắp chào đời có tương lai tươi sáng hơn... đó là động lực để những người lao động này tiếp tục hì hụi, tiếp tục cố gắng - dù  cuộc mưu sinh nơi thành phố của họ đầy những vất vả, thách thức.
 

Theo VTC News

.