(BVPL) - Ông Hoàng Minh Tiến trú tại khu 7 – phường Hải Yên – Thành phố Móng Cái – Quảng Ninh kiến nghị về việc TAND tỉnh Quảng Ninh đã vi phạm trong nhận định, áp dụng chứng cứ vào giải quyết tranh chấp quyền sử dụng đất, dẫn đến quyết định trái pháp luật gây ảnh hưởng đến quyền và lợi ích hợp pháp của ông. Điều đáng nói ở đây là cùng một “ mốc giới” mà TAND Móng Cái và TAND tỉnh Quảng Ninh lại đưa 2 con số khác nhau, không trùng khớp với con số trên thực tế. Câu hỏi đặt ra ở đây là “Có hay không sự quan liêu trong việc thực thi luật pháp, cả 2 cơ quan này có đo đạc cụ thể hay chỉ ước lượng rồi đưa ra xét xử”?
|
Đơn khiếu nại của ông Hoàng Minh Tiến |
Theo nội dung đơn của ông Hoàng Minh Tiến phản ánh đến báo Bảo Vệ pháp luật thì: Ngày 3/8/2004 ông được UBND thành phố Móng Cái cấp giấy chứng nhận QSDĐ số D899850 có diện tích 3.186m2. Thế nhưng, ngày
21/6/2005 ông Mạc Hữu Tài lại được UBND thành phố Móng Cái làm giấy chứng nhận QĐSDĐ chồng lên đất nhà ông. Sau nhiều năm tranh chấp, hai bên không tự giải quyết được nên ông Tiến làm đơn khởi kiện ra Tòa án nhân dân (TAND) TP Móng Cái.
Tháng 5/2005, UBND tỉnh Quảng Ninh phê duyệt dự án khu đô thị do Công ty TNHH Hải Phú Ngọc làm chủ đầu tư. Dự án này nằm cạnh mảnh đất của ông nên sau khi hỗ trợ bồi thường tái định cư, ông tiến bị thu hồi 2202,9m2 đất.Sau khi trừ số đất bị thu hồi, ông Tiến chỉ còn 983,1 m2. Nếu theo mốc giới của UBND tỉnh Quảng Ninh cấp cho dự án thì đất nhà ông Tiến còn lại 21,43m chiều dài bám theo mép đường 18A và như vậy, theo giấy chứng nhận quyền sử dụng đất của 2 bên thì mảnh đất của ông Tài đã chồng lấn lên đất nhà ông Tiến. Nhưng trong cả 2 bản án DSST số 03/2011/DSST ngày
12/5/3011 của TAND thành phố Móng Cái và bản án PTDS số 15/2012/DSPT ngày
12/6/2012 của TAND tỉnh Quảng Ninh đều căn cứ vào mốc giới do Công ty TNHH Hải Phú Ngọc cắm dẫn đến đưa ra hai kết quả không chính xác cũng không trùng khớp nhau. Trong khi đại diện Công ty Hải Phú Ngọc khai mốc tự cắm đã lùi lại 2m so với mốc của UBND tình Quảng Ninh thì TAND thành phố Móng cái cho rằng công ty này đã lùi lại 2,5m còn TAND tỉnh Quảng Ninh lại đưa ra con số là 3,5m.
Cùng một khoảng cách mà ba tổ chức lại đưa ra ba con số khác nhau? Chính từ việc xác định sai khoảng cách lùi lại của mốc giới do công ty Hải Phú Ngọc tự cắm đã dẫn đến việc tính tổng số đất còn lại của ông Tiến sai. Bởi vậy cả 2 cấp tòa đều kết luận đều bác đơn kiện của ông Tiến với lý do: xác định không có việc đất nhà ông Mạc Hữu Tài và đất của ông Hoàng Minh Tiến chồng lấn lên nhau.
Nếu theo cách tính của TAND thành phố thì số đất còn lại của nhà ông Tiến là 23,93m chiều dài bám theo quốc lộ 18A trong khi đó, cùng mảnh đất của ông TAND tỉnh tính thành 24,93m. Nhưng theo con số thực tế mà Trung tâm kỹ thuật địa chính Sở tài nguyên và môi trường tỉnh Quảng Ninh đo vào ngày
15/8/2013 cũng chính là con số dùng để xác định Mốc giới do UBND tỉnh cấp cho dự án thì cột mốc tường rào B40 ngăn cách diện tích đất nhà ông Tiến với diện tích đất của Công ty Hải Phú Ngọc theo cạnh liền kề quốc lộ 18A là 7,6m. Vậy trên thực tế, chiều dài mảnh đất còn lại của ông Tiến sẽ là 29,3m. Vậy ở cả hai phiên tòa, tòa án đã dựa vào đâu để kết luận khoảng cách mốc giới trên dẫn đến việc đưa ra con số thiếu chính xác, gây thiệt hại cho công dân.
Theo tiến sĩ luật Phan Đình Khánh thì: “Khoản 1 điều 283 bộ Luật tố tụng dân sự quy định: bản án, quyết định của Tòa án đã có hiệu lực pháp luật bị kháng nghị theo thủ tục giám đốc thẩm khi kết luận trong bản án, quyết định không phù hợp với những tình tiết khách quan của vụ án. Kết luận của tòa án trong bản án, quyết định không phù hợp với những tình tiết khách quan của vụ án có nghĩa là tòa án đã giải quyết vụ án không đúng với bản chất của sự việc. Các tình tiết khách quan của vụ án là những tình tiết tồn tại ngoài ý muốn của con người. Để đánh giá nhận thức đúng về các tình tiết vụ án, tòa án phải có quan điểm toàn diện và khách quan. Mỗi tình tiết phải được tòa án xem xét thận trọng, đánh giá đầy đủ các mặt, các mối liên hệ của nó và phải đặt nó trong mối liên hệ biện chứng với các tình tiết khác của vụ án. Tòa án phải lấy sự thật làm căn cứ, không được suy diễn hoặc đưa ra những kết luận có tính chất chủ quan trước về vụ án khi chưa xem xét, đánh giá toàn bộ các tình tiết vụ án. Theo đó, có thể thấy, kết luận của tòa án không phù hợp với các tình tiết khách quan của vụ án được thể hiện dưới dạng chưa đủ các chứng cứ, tài liệu để giải quyết vụ án nhưng tòa án vẫn thực hiện việc giải quyết vụ án nên quyết định của tòa án thiếu cơ sở; tòa án đánh giá sai chứng cứ, tài liệu của vụ án nên quyết định giải quyết vụ án sai… Để đảm bảo công bằng trong xét xử thì bản án, quyết định của tòa án đã có hiệu lực pháp luật đã căn cứ vào kết luận không đúng với bản chất của vụ án để giải quyết vụ án được xét lại”.
Không những thế, theo ông Tiến vụ án này còn bị cho là có sự mập mờ trong nguồn gốc đất của ông Mạc Hữu Tài. Theo đó, nguồn gốc đất của ông Mạc Hữu Tài mua của ông Mạc Quang Chuyển ( anh trai ông Tài) có nhiều nghi vấn là không hợp pháp.
Chúng tôi sẽ tiếp tục thông tin đến bạn đọc.
Nhóm PVĐT