Lấy được người chồng có đủ tiêu chuẩn 3G, nhưng tôi chưa bao giờ thấy hạnh phúc. Tôi ân hận vì sự lựa chọn của mình…
 
Nghe mọi người bàn tán nhiều đến tiêu chuẩn 3G tôi lại nghĩ đến hoàn cảnh của bản thân mình. Tôi là một cô gái xinh đẹp, có bằng đại học, tôi đã từng đặt ra tiêu chuẩn về người chồng của mình. Anh ấy phải là một người đàn ông Giàu, Giỏi, Ga lăng. Rồi tôi cũng đạt được mong muốn, chồng tôi có đủ 3 tiêu chuẩn đó, anh có nhiều những cô gái theo, nhưng anh đã chọn tôi.
 
Ảnh minh họa
Ảnh minh họa
 
Đám cưới của chúng tôi được tổ chức vào năm 2011, một đám cưới đẹp như mơ, tôi tràn ngập trong hạnh phúc vì đã lấy được một người chồng giỏi giang, giàu có, ga lăng. Cưới xong, anh đưa tôi đi tận hưởng tuần trăng mật ở Châu Âu, bạn bè nhiều người ghen tỵ với hạnh phúc của tôi. Còn tôi luôn nghĩ mình là một người phụ nữ may mắn.
 
Nhưng hạnh phúc thật ngắn ngủi vô cùng. Kết thúc tuần trăng mật, chồng tôi bắt đầu lao vào công việc, anh đi công tác triền miên, hết tình này đến tỉnh khác, và chuyến đi nào cũng kéo dài ít nhất là nửa tháng hoặc cả tháng trời.
 
Tôi ở nhà một mình với mẹ chồng, nhà chồng tôi có 2 chị gái đã đi lấy chồng nhưng thứ 7, chủ nhật nào cũng qua chơi, bố chồng tôi mất sớm. Mẹ chồng tôi chưa bao giờ cảm thấy hài lòng từ khi tôi và chồng yêu nhau, nên cưới nhau về bà luôn tỏ thái độ không hài lòng với tôi, bà luôn chê trách tôi vụng về và đoảng tính. Bà liên tục kêu rằng, chồng tôi ăn phải bùa bả gì mà lại lấy tôi làm vợ, những người chị nhà chồng cũng không thích tôi, nên thường xuyên gây khó dễ cho tôi mỗi khi họ đến nhà. 
 
Mẹ chồng và các chị chồng còn luôn tìm cách nói xấu tôi với chồng, chồng tôi lại nóng tính, nên lần nào về nhà anh cũng chẳng thèm hỏi xem có đúng hay sai mà chỉ quay sang chửi rủa tôi, thậm chí đánh tôi.
 
Mọi chuyện càng trở nên tệ hại khi tôi sinh được một đứa con gái, vốn đã không thích con trai cưới tôi, nên khi tôi sinh đứa con gái mẹ chồng tôi lại càng khó chịu ra mặt. Sinh con được hai ngày, chồng tôi thì đi làm xa, mẹ chồng thì bỏ đi chùa từ sáng đến tối mới về, ô sin mẹ chồng cũng không cho thuê. Mẹ đẻ tôi chưa kịp lên chăm con, nên cả ngày hôm đó tôi nhịn đói và nằm khóc trong hờn tủi.
 
Hôm sau, mẹ đẻ tôi lên chăm tôi, mẹ tôi làm giáo viên dạy cấp 2 ở quê. Mẹ xin nghỉ việc, dự định sẽ ở lại chăm sóc con một tháng trời, nhưng mẹ tôi không thể ở được vì thái độ của mẹ chồng. Có lẽ mẹ chồng không thích mẹ đẻ tôi ở đó, nên bà liên tục quát mắng bâng quơ, rồi trách móc nhà vệ sinh bẩn thỉu, ai dùng mà không chịu cọ để mùi hôi thối, bà còn xách mé tôi và mẹ là lũ nhà quê này nọ. Tôi thì đã quá quen với những kiểu chửi đó rồi, còn mẹ tôi, bà không chịu được. Mẹ tôi tự ái rớt nước mắt, nên chỉ chăm sóc tôi một tuần rồi bỏ về. Mẹ bảo, mẹ không chịu đựng được sự xúc phạm.
 
Tôi bàn với chồng và xin mẹ chồng cho thuê ô sin, nhưng mẹ chồng tôi không đồng ý, chồng tôi thì không dám trái ý mẹ bao giờ. Bà bảo để đấy bà làm, nói vậy nhưng bà cứ bỏ đi tối ngày, hôm thì đi chùa, hôm thì đi chơi. Bà cố tình làm vậy để không chăm sóc tôi, rồi lần nào bà giặt giũ cho tôi được là bà lại chửi rủa, “bây giờ phải gọi là mẹ dâu chứ con dâu gì”.
 
Không chịu nổi những lời ám chỉ, tôi đành phải tự dậy nấu ăn và giặt giũ lúc mới sinh được nửa tháng trời. Mỗi lần mẹ tôi điện thoại lên, hai mẹ con lại khóc, nhưng mẹ cũng không dám lên chăm tôi, vì không chịu được những lời lẽ độc địa, xúc phạm từ mẹ chồng.
 
Chồng tôi không bao giờ hiểu được những điều đó, vì tôi không muốn kể. Bởi tôi biết, có kể ra thì anh cũng không bao giờ tin, bởi đối với anh, mẹ là một người phụ nữ tuyệt vời, nhân hậu và yêu thương con cháu vô bờ. 
 
Bây giờ con tôi đã được gần 2 tuổi, chồng tôi vẫn đi tháng ngày, không mấy khi về đến nhà. Nhưng mỗi lần về thì anh lại nghe mẹ chồng nói xấu tôi và hai vợ chồng lại cãi nhau. Nhiều khi tôi cứ nghĩ, giàu để làm gì, mỗi tháng chồng tôi mang về nhà hàng trăm triệu thật, nhưng tôi cũng chẳng cảm thấy hạnh phúc. Bây giờ tôi chỉ cần anh ấy luôn ở bên, và hiểu được những tâm sự của tôi, nhưng điều bình thường ấy lại không bao giờ có được.
 
 
Theo Báo Đất Việt
 
.