Một đứa bé vì quá thích sách mà nhón tay giấu đi 2 quyển sách mà bị người lớn hạ nhục man rợ...

 


Mấy ngày trước, trên mạng xã hội facebook lan truyền bức ảnh một cô bé vị thành niên bị trói hai tay ở siêu thị, trước ngực mang tấm biển “Tôi là người ăn trộm”. Ai nhìn thấy cũng giận run người, không dám tin đó là ảnh thật, nhưng giờ đây, báo chí đã vào cuộc khẳng định đó là chuyện thật.

Chuyện xảy ra ở siêu thị sách Vĩ Yên (huyện Chư Sê, Gia Lai), một cô bé đang học trường THCS đi với bạn vào đó, thấy 2 quyển truyện yêu thích về Trạng Quỳnh, có giá 10.000 đồng/cuốn nên đã giấu vào áo khoác. Khi 2 cô bé vừa bước qua cửa kiểm soát thì chuông báo động kêu. Lập tức nhân viên siêu thị giữ các nữ sinh lại, lục soát. Phát hiện 2 quyển truyện trong người, các nữ nhân viên bắt em viết bảng tường trình nêu rõ tên tuổi, trường học, tên cha mẹ.

Khi cô bé không nói, một nữ nhân viên dọa sẽ báo công an, hai người khác lấy băng keo dán chặt tay nữ sinh vào lan can cửa chính của siêu thị và tiếp tục hạch hỏi. Tiếp đó, một phụ nữ lấy tờ giấy in chữ "Tôi là người ăn trộm" cho đồng nghiệp dán lên ngực em. Một nam nhân viên đã chụp lại hình ảnh đó, rồi up lên facebook của mình.

Tất nhiên ăn trộm không phải là chuyện hay ho gì, chuyện người Việt đi ăn trộm trong các siêu thị nước ngoài đã làm chúng ta xấu hổ, nhục nhã, nhưng đằng này là ăn trộm sách, của một đứa trẻ vị thành niên, có đáng bị đối xử như cái nhà sách đó đã làm hay không?

Trong tất cả các loại hành động ăn trộm, ăn trộm sách theo quan điểm cá nhân của tôi, là hành động đáng được tha thứ nhất, vì nó thể hiện sự khát khao tri thức của con người. Một đứa trẻ chưa trưởng thành, trông thấy vài quyển truyện, thích quá thì giấu vào áo, nó không ý thức được hành động mình làm như một người đã có đầy đủ tri thức xã hội.

Vậy mà nhóm nhân viên siêu thị ấy, có cả nam và nữ, đã làm nhục cô bé, tra tấn tinh thần của em man rợ thế này. Tất nhiên lũ người đó ngu dốt và cạn nghĩ, bởi họ không hiểu rằng làm như thế, họ đã phạm vào tội làm nhục người khác đã quy định trong điều 121 Luật hình sự.

Có đọc những bình luận của nhiều bạn đọc trên các trang báo viết về vụ việc này mới thấy trình độ hiểu biết pháp luật và những ứng xử liên quan đến đạo lý của một bộ phận dân mình đang rất có vấn đề.

Rất nhiều người nói rằng: “Những đứa trẻ phạm tội trộm cắp thế này phải bị xử thật nghiêm, phải bị răn đe từ nhỏ, nếu không sẽ trở thành mầm mống tội phạm trong tương lai”. Rồi có người còn dè bỉu những bình luận lên giọng đạo đức và từ thiện, họ nói “Đó là lý do tại sao những đứa trẻ còn nhỏ đã đi trộm cắp cướp giật giết người, cái gốc là do từ nhỏ đã không răn đe nghiêm khắc, để lớn lên gây họa cho xã hội, cho hình ảnh của đất nước trước thế giới ! Cứ làm vài vụ răn đe kiểu này, đưa lên mạng xã hội, sau này những đứa khác có muốn ăn cắp ăn trộm thì cũng sẽ suy nghĩ lại, sợ bị nhục mà từ bỏ ý định đó”.

Bình luận của bạn đọc nói trên đã có gần 500 lượt “like” tức biểu thị sự đồng tình. Tôi nhìn con số đó mà thấy sợ hãi. Như vậy rất có thể sẽ có 500 đứa bé khác, sẽ dễ dàng trở thành nạn nhân, sẽ bị hành hạ theo kiểu man rợ thế này, nếu chúng chẳng may vi phạm vào cái lỗi ấy.

Xin được nói với gần 500 bạn đọc đã “like” ý kiến đó, rằng nếu các bạn ủng hộ cách làm của nhóm nhân viên siêu thị, tức là các bạn đã vi phạm pháp luật rồi đó. Ngoài ra, xét về đạo lý, các bạn đã vô hình trung xúc phạm vào hai chữ “nhân ái” rất đẹp đẽ của con người.

Một đứa bé vì quá thích sách mà nhón tay giấu đi 2 quyển trị giá 20.000 đồng, nó cần phải được giáo dục theo một cách khác, cần phải được nhắc nhở phân tích để nhận ra cái đúng cái sai trong hành động của mình, chứ không phải bị trói tay vào siêu thị, chụp rồi tung hình ảnh lên mạng như vậy. Còn với người trưởng thành, nếu phạm tội thì đã có pháp luật, chúng ta không thể hành xử theo cảm tính cá nhân, cho mình cái quyền xét xử thay những quy định của pháp luật.

Nếu đứa bé đó là con cái của quý vị, những người đã ủng hộ cách làm của siêu thị ấy, thì quý vị có thấy đau lòng hay không? Quý vị có định áp cái cách xét xử man rợ ấy lên con cái mình trong trường hợp chúng phạm lỗi như vậy không? Nếu câu trả lời là có thì thật là đáng ngại cho tương lai của những đứa bé ấy vì chúng đã được nuôi dưỡng, giáo dục bằng cách kém nhân văn như vậy.

Tôi đọc những bình luận của bạn đọc mà thấy hoang mang quá, người thì nói “Lòng tốt phải được đặt đúng chỗ”, người thì hô hào “Các phụ huynh hãy tải bức ảnh này về mà dạy con em mình”. Sao xã hội lại ngày càng cạn kiệt lòng nhân ái đến mức như thế nhỉ? Chúng ta đã tồi tệ đến mức không phân biệt được đúng sai, không thể nương tay cả với một đứa trẻ.

Tôi chỉ cầu mong con cái mình sẽ không bao giờ phải nhìn thấy bức ảnh này, cũng cầu mong mọi người đừng lan truyền bức ảnh về em bé đó nữa, bởi hành động ngu dốt và độc ác đó đang đầu độc cuộc sống này.

Cuộc đời của một đứa trẻ có thể đã bị nhuộm đen bởi sự cố này, những vết thương sẽ không bao giờ lành trong tâm hồn nó. Bài báo cho biết đứa trẻ đang hoảng loạn, đang xấu hổ tới không dám đến trường. Đó là một câu chuyện thật buồn.

Nhưng với tôi, còn buồn hơn khi qua sự việc này, tôi đọc được những phản ứng đồng tình với nhân viên siêu thị trong xử lý tình huống này. Nó cho thấy một bộ phận người trong xã hội chúng ta đang ngày càng cạn kiệt tình người. Đó mới là điều kinh khủng nhất.
 

Theo Đất Việt

.