Theo nội dung vụ án, bà Võ Thị Kim (trú tại buôn Tùng Thăng, xã Ea Ral, huyện Ea H’Leo, tỉnh Đắk Lắk) vay của Nguyễn Văn Cung (trú tại thôn Chư Pố 2, xã Ia Phang, huyện Chư Pưh, tỉnh Gia Lai) số tiền 30 triệu đồng và của Nguyễn Văn Cư (trú cùng xã Ia Phang) 20 triệu đồng. Đến hạn, bà Kim không có khả năng trả nợ, nên vào khoảng 10h30’ ngày 22/01/2019, Cung rủ Cư đi đến nhà bà Kim để đòi nợ.
Tại đây, Cư đứng ngoài sân, còn Cung vào gặp bà Kim đòi nợ, nhưng bà Kim nói chưa lo được tiền. Lúc này, Cung dùng tay tát 2 cái vào mặt bà Kim và yêu cầu trả tiền. Bà Kim tiếp tục nói chưa có tiền thì Cung đi xuống bếp, lấy 1 con dao đi lên và nói với bà Kim: “Cô điện người nhà mang tiền đến trả, nếu không có thì cháu sẽ chặt tay mang về”, rồi Cung vứt bỏ dao xuống nền nhà. Vì lo sợ nên bà Kim lấy đưa Cung 1,7 triệu đồng. Tuy nhiên, Cung chê ít và yêu cầu bà Kim lấy thêm tiền để trả.
|
|
Nguyễn Văn Cung tại cơ quan Công an. |
Nghe vậy, bà Kim nói để đi mượn thêm của bạn thì Cung đồng ý. Sau đó, bà Kim điều khiển xe mô tô đi trước, Cung chở Cư đi theo sau. Khi đến nhà bà Nguyễn Thị G. (trú cùng buôn), bà Kim hỏi mượn tiền nhưng bà G. hẹn chiều mới có, nên bà Kim hẹn Cung đến 17h chiều. Đến khoảng 17h cùng ngày, tại nhà bà G., bà Kim đưa cho Cư 3 triệu đồng. Sau đó, bà Kim viết đơn trình báo Công an huyện Ea H’Leo.
Tại Bản án hình sự sơ thẩm số 43/2019/HSST, ngày 17/6/2017 của TAND huyện Ea H’Leo đã tuyên phạt bị cáo Cung 1 năm 3 tháng tù nhưng cho hưởng án treo về Tội “Cưỡng đoạt tài sản”.
Quá trình kiểm sát bản án, VKSND tỉnh Đắk Lắk xét thấy, việc các cơ quan tiến hành tố tụng huyện Ea H’Leo chỉ khởi tố, điều tra, truy tố và bản án sơ thẩm chỉ xét xử bị cáo Cung về Tội “Cưỡng đoạt tài sản” là không đánh giá đúng tính chất hành vi phạm tội của bị cáo. Bởi lẽ, ngay khi người bị hại trả lời chưa có tiền để trả nợ thì Cung đã dùng tay tát 2 cái vào mặt của bị hại, sau đó còn dùng dao đe dọa chặt tay nếu bà Kim không có tiền trả nợ cho Cung. Hành vi dùng vũ lực và đe dọa sử dụng ngay tức khắc vũ lực của bị cáo để chiếm đoạt số tiền 4,7 triệu đồng đã cấu thành Tội “Cướp tài sản” chứ không phải là Tội “Cưỡng đoạt tài sản” như cấp sơ thẩm đã xác định.
Mặt khác, mục đích của bị cáo đến nhà bà Kim là để đòi tổng số tiền 50 triệu đồng mà bà Kim còn nợ bị cáo và Cư. Như vậy, mục đích dùng vũ lực và đe dọa dùng vũ lực của bị cáo không chỉ nhằm vào số tiền 4,7 triệu đồng đã chiếm đoạt của bị hại, mà phải là toàn bộ số tiền trên. Nhưng cấp sơ thẩm chỉ khởi tố, truy tố và xét xử bị cáo về hành vi chiếm đoạt số tiền 4,7 triệu đồng của bị hại là bỏ lọt hành vi phạm tội.
Từ đó, VKSND tỉnh Đắk Lắk đã quyết định kháng nghị bản án hình sự sơ thẩm nói trên của TAND huyện Ea H’Leo; đề nghị TAND tỉnh Đắk Lắk xét xử phúc thẩm vụ án theo hướng hủy toàn bộ bản án sơ thẩm để điều tra, xét xử lại theo thủ tục chung.