Từ khi cưới nhau đến giờ cô ấy chưa bao giờ chủ động đòi hỏi tôi chuyện chăn gối, chỉ có tôi muốn thì vợ mới đáp ứng, cũng không nhiệt tình.

 


Chính vợ tôi cũng thú nhận chuyện này, cô ấy nói mỗi người một nhu cầu khác nhau, cô ấy không hiểu sao không có ham muốn. Một tháng không có “chuyện ấy” càng khỏe, cố gắng lắm một tuần được một lần thôi. Ở tuổi tôi không phải đòi hỏi gì nhiều, chỉ tuần hai lần thôi cũng không có nên nhiều lúc cảm thấy rất ức chế. Mỗi lần góp ý cô ấy lại giận, buồn và sau đó không cải thiện được tình hình. Với tôi, dù vợ như vậy tôi vẫn yêu, vẫn thương vì cô ấy vất vả lo toan mọi chuyện, yêu cả gia đình và hai con.

Nghĩ do vợ bận nên mệt mỏi, tôi cố gắng làm nhiều việc cho vợ để mong cô ấy rảnh rỗi, khỏe hơn, hy vọng sẽ cải thiện được. Vậy mà, cô ấy vẫn không thể khá hơn được. Tôi rất buồn vì điều này.

Tôi yêu gia đình nhỏ của mình, dù vợ như vậy nhưng suốt 9 năm tôi vẫn chịu đựng, chưa bao giờ có ý định ngoại tình hay tìm kiếm người khác thay thế vợ. Tôi vẫn yêu vợ thương con, không bao giờ muốn cảnh gia đình mình chia ly vì chuyện này. Tôi nghĩ mình nên chịu đựng và chấp nhận để cho gia đình yên ấm, để cho hai con có được mái ấm mà khôn lớn trong vòng tay của cha mẹ.

Mấy hôm trước tôi nhắc lại chuyện cũ, vợ nói cô ấy không thể cố gắng cải thiện được vì chỉ ở mức đó thôi. Cứ mỗi lần tôi nói đến chuyện này là cô ấy rất buồn và bực mình, nếu tôi cứ nói đến nữa thì vợ bảo ly hôn. Tôi buồn và sốc quá, nghĩ mình phải chấp nhận vậy thôi vì tôi rất yêu gia đình. Tôi đòi hỏi như thế có gì sai? Hay hai lần một tuần là nhiều quá? Xin các bạn hãy cho tôi lời khuyên chân thành. Xin cảm ơn mọi người.

 

Theo VnExpress

 

.