Với anh Trung, bố là một thần tượng lớn về nhân cách, lối sống. Thế nên, khi phát hiện những nhu cầu thầm kín của bố, anh Trung đã rất sốc và không thể chấp nhận sự thực.

 

 
Tôi đã nổi giận, to tiếng với bố vì tôi thấy sao ông cụ tệ hại thế, buông tuồng thế. Bố tôi thì ra sức giải thích rằng đó là bản năng rất con người và cần được tôi tôn trọng. Nhưng tôi không thể chấp nhận điều giải thích ấy. Đỉnh điểm của mâu thuẫn, bố tôi xách quần áo sang nhà thằng em trai tôi sống.
 
Mẹ và vợ con tôi rất ngạc nhiên, tò mò khi thấy bố con tôi mâu thuẫn tới mức ông cụ bỏ đi. Dù mọi người gặng hỏi, tôi không bao giờ dám hé răng nói về nguyên nhân của lần mâu thuẫn ấy. Tôi thấy nhục nhã nếu vợ tôi biết chuyện này, tôi sợ cô ấy khinh bỉ và nghĩ rằng đó là một loại gen di truyền của dòng máu nhà tôi chẳng hạn. Còn với mẹ, tôi rất thương bà và sợ bà đau khổ khi biết chuyện không hay này.

Trong suốt tuổi thơ của mình và cho đến hiện tại, khi đã trưởng thành, là người đàn ông trụ cột trong gia đình, tôi luôn tôn trọng bố tôi nhất mực, thậm chí là thần tượng bố. Ông là một người chỉn chu trong cuộc sống đời thường, rất mực yêu thương vợ con và đúng mực trong mọi mối quan hệ, kể cả với những người khác giới. Tôi luôn lấy bố là hình tượng để phấn đấu, hướng tới.
 
Ngày còn đi học, đôi khi tôi được nghe những tâm sự của bạn bè, rằng có ông bố lăng nhăng, bồ bịch, thậm chí là quan hệ với gái mại dâm. Mỗi lần nghe chuyện đó, tôi rất thương bạn và căm ghét vô cùng cái thói trăng hoa của những ông bố ấy. Suy nghĩ non nớt của tôi khi ấy đã hiểu rằng, hành vi của ông bố như thế là thiếu đứng đắn, suy đồi đạo đức. Tôi thầm tự hào rằng bố tôi không như thế, bố tôi luôn chuẩn mực.
 
Đến khi biết yêu, tôi đã rất chung thủy dù rằng với lợi thế về ngoại hình, tôi gặp không ít những quyến rũ từ bạn khác phái. Tôi yêu vợ tôi là mối tình đầu và duy nhất, mãi mãi sau này vẫn thế. Tôi chẳng bao giờ có suy nghĩ sẽ gần gũi một người đàn bà nào khác ngoài vợ mình, chứ đừng nói đến “tình một đêm”. Tôi vẫn luôn tự hào về bố, sống đúng mực như bố của mình.
 
Từ khi xảy ra mâu thuẫn với bố, tôi luôn có cảm giác những ánh nhìn dè bỉu, xét nét nhắm vào mình ở mọi lúc, mọi nơi. Gia đình tôi lâu nay vốn được tiếng là nề nếp, gia giáo đang đứng trước nguy cơ sụp đổ. Tôi thấy ê chề, nhục nhã lắm, không hiểu tại sao bố tôi lại như vậy. Tôi phải làm gì, giải thích với bố như thế nào? Hay, liệu có thứ thuốc gì để "hãm" cái ham muốn của bố tôi không.

 

VnMedia

.