Chiều ngày 10/8/2016, bà Đỗ Thị Thành Hải, trú Tổ 25 Ngọc Sơn, phường Ngọc Hiệp, TP.Nha Trang, tỉnh Khánh Hòa, điều khiển xe mô tô lưu thông trên đường 23/10 Nha Trang đã xảy ra va chạm với xe ô ô do bà Huỳnh Thị Thu, trú Tổ 7, Lư Cấm, phường Ngọc Hiệp, điều khiển, gây thương tích cho bà Hải. Bà Hải làm đơn lên cơ quan Cảnh sát giao thông. Sau khi ghi nhận các dấu vết trên hai xe và cho hai bên thương lượng giải quyết, bà Hài đưa cho bà Thu 2 triệu đồng, phía bà Hải rút đơn. Do vết thương chuyển biến nặng, ngày 1/9/2016, gia đình bà Hải yêu cầu bà Thu bồi thường thêm để chữa trị vết thương nhưng bà Thu không đồng ý. Ngày 15/12/2016, bà Hải có đơn khởi kiện bà Thu ra TAND thành phố Nha Trang, yêu cầu bà Thu bồi thường thiệt hại, số tiền gần 70 triệu đồng (làm tròn), do sức khỏe bị xâm phạm.
Bà Thu cho rằng, thương tích của bà Hải là do bà Hải điều khiển xe tự té vào đầu xe của bà, nên bà không có trách nhiệm phải bồi thường. Ngày 9/8/2017, TAND TP. Nha Trang mở phiên tòa sơ thẩm xét xử vụ án tranh chấp về bồi thường thiệt hại do sức khỏe bị xâm phạm, HĐXX tuyên xử chấp nhận toàn bộ yêu cầu của nguyên đơn, buộc bị đơn phải bồi thường cho nguyên đơn số tiền gần 70 triệu đồng, gồm tiền điều trị, tiền thu nhập thực tế bị mất trong thời gian điều trị vết thương, tiền công người chăm sóc, tiền bồi dưỡng phục hồi sức khỏe và tiền tàu xe.
Ngày 23/8/2017, Viện trưởng VKSND TP. Nha Trang đã ban hành quyết định kháng nghị phúc thẩm đối với bản án 43/2017DS-ST, ngày 09/8/2017 của TAND TP. Nha Trang. Kháng nghị viết: HĐXX nhận định bà Huỳnh Thị Thu điều khiển xe ô tô khi tham gia giao thông đã không giữ khoảng cách an toàn đối với xe máy chạy liền phía trước, do bà Hải điều khiển, dẫn đến va chạm và gây thiệt hại đến sức khỏe của bà Hải. Tuy nhiên, trong hồ sơ cũng như tại phiên tòa đã chưa làm rõ và xác định được bà Hải khi điều khiển xe mô tô qua đường có thực hiện đúng quy định của pháp luật không. Trên cơ sở đó xác định lỗi của mỗi bên để đánh giá toàn diện nội dung sự việc xảy ra. Từ đó mới có cơ sở để chấp nhận buộc bị đơn phải bồi thường một phần thiệt hại cho nguyên đơn theo quy định của pháp luật.
Mặt khác, các đương sự đều thừa nhận, bà Thu đã hỗ trợ cho bà Hải 2 triệu đồng, nhưng HĐXX đã không xem xét số tiền đã hỗ trợ bồi thường này và không trừ vào tổng chi phí điều trị thương tích, vi phạm nguyên tắc bồi thường thiệt hại được quy định tại khoản 1 điều 605 BLDS 2005, ảnh hưởng đến quyền lợi hợp pháp của bị đơn.
Kháng nghị cũng nhận định, việc HĐXX chấp nhận bồi thường tiền công chăm sóc, tiền tàu xe, tiền bồi dưỡng phục hồi sức khỏe là không có căn cứ, bởi lẽ nguyên đơn không cung cấp được tài liệu, chứng cứ chứng minh cho các chi phí này trong quá trình điều trị theo quy định tại điểm a khoản 5 mục I và khoản 1.3 mục II của Nghị quyết số 03/2006/NQ-HĐTP ngày 8/7/2006. Mặt khác tại phiên tòa, HĐXX cũng không làm rõ khoản chi phí này nhưng vẫn chấp nhận buộc bị đơn bồi thường. Với những lý lẽ này, kháng nghị yêu cầu TAND tỉnh Khánh Hòa xét xử phúc thẩm theo hướng sửa bản án, giảm mức bồi thường thiệt hại cho bị đơn.
Ngày 12/1, TAND tỉnh Khánh Hòa đã xét xử phúc thẩm vụ án. Luật sư Trần Học, người bảo vệ quyền lợi hợp pháp cho bị đơn, trình bày quan điểm cho rằng: “Để xác định một hành vi được coi là vi phạm pháp luật hay không để làm cơ sở bồi thường trong các vụ tai nạn giao thông là điều kiện bắt buộc phải có. Có nghĩa phải xác định hành vi đó là vi phạm pháp luật, có thiệt hại xảy ra, thiệt hại đó có mối quan hệ nhân quả với hành vi trái pháp luật và phải có lỗi của người gây ra tai nạn. Căn cứ vào hồ sơ vụ án cho thấy, không có bất cứ biên bản hiện trường, biên bản tai nạn giao thông nào để cho rằng vụ tai nạn là do bà Thu gây ra. Theo quy định tại Nghị quyết số 03/2006/NQ-HDTP của Hội đồng thẩm phán TAND tối cao và các quy định của Bộ Luật tố tụng dân sự năm 2015 thì trách nhiệm chứng minh lỗi và thiệt hại là của nguyên đơn (bà Hải). Tuy nhiên, trong suốt quá trình giải quyết vụ án, nguyên đơn không chứng minh được những vấn đề cơ bản như đã nêu. Chính vì lý do đó, việc TAND TP. Nha Trang đã tuyên án buộc bà Thu phải bồi thường gần 70 triệu đồng là hoàn toàn thiếu cơ sở pháp lý” (!?).
Sau một ngày xét xử, phiên tòa tạm dừng. Với những căn cứ hợp lý trong hồ sơ và kết quả tranh tụng, hy vọng sau khi nghị án, HĐXX sẽ có những phán xét thuyết phục.
Nguyễn Huân