Sau khi bị hai thanh niên đánh hư thai, chồng lãnh án nặng, con út ngã hồ chết, người vợ trong vụ “giải cứu” đã bỏ đi suốt nhiều tháng qua, để lại con nhỏ cho bà nội.
 
 
“Hôm ra công an xã, tôi có gặp cậu Toàn (nam thanh niên gây sự đầu tiên, bị kết án tù 2 năm vì tội gây rối trật tự công cộng trong vụ án). Tôi có nói: “Con ơi, ăn nhậu rồi về nhà ngủ, chứ ra đường đánh võng lạng lách làm chi mà anh em gây sự đánh chém nhau như thế hả con ơi”, cậu thanh niên đó lớn tiếng chửi tôi giữa phòng. Chú công an ở đó thấy vậy mới đến chỉ vào con dâu tôi rồi nói với cậu ta: "Đánh người ta hư thai, mặt mũi sưng lên như vậy mà còn chửi được hả” rồi đuổi cậu ta vào phòng trong ngồi.
 
Tôi đã qua nhà anh trai của cậu thanh niên kia rồi. Quê cậu đó ở Nghệ An, mấy cậu tham gia vụ đánh nhau hôm đó cũng ở ngoài đó thì phải. Tôi không biết Nghệ An ở đâu, nghe nói ngoài Bắc, xa lắm nên không về đó thắp nhang được. Tôi đi mượn được 15 triệu nên đem qua nhà đền bù, nói lời xin lỗi nhưng họ không đồng ý. Họ mắng nhiếc tôi đủ điều và không chịu tha cho thằng Tuấn”.
 
Trong nước mắt, bà chia sẻ tiếp: “Cái thân tôi bệnh tật liên miên, mà đâu dám mua thuốc uống. Đi làm, đi bán được đồng nào là muốn để dành mua thức ăn cho con trong tù đồng nấy. Ở nhà hai bà cháu ăn uống tiết kiệm lắm, mỗi tháng thằng Khang đi học hết hơn 1 triệu. Còn bao nhiêu tiền dành dụm được là để dành đi thăm ba nó.
 
Khi được hỏi về dự định trong tương lai, cho câu chuyện buồn của anh Tuấn, cho đứa cháu trai duy nhất còn sót lại – bà buồn bã nhìn xa xăm, nước mắt dâng trào và nói: “Chợ dạo này ế, tôi chỉ lo không bán được, không có tiền lo cho cha con nó. Tôi nhìn vậy chứ bệnh ở trong người dữ lắm. Tôi mong thằng Tuấn về mau để còn nuôi dạy thằng Khang, lỡ tôi có chuyện gì cũng thấy an tâm vì cháu nó không cù bơ cù bất. Về chuyện Tuấn, giờ tôi ít học, không biết luật nên cũng chẳng biết sao. Nhưng nếu có cô chú nào hiểu luật, có thể hướng dẫn giúp tôi đi xin xem xét cho con mình thì tôi xin nhờ các cô chú. Nhà neo đơn lại gặp chuyện, tôi thật chẳng biết trông vào ai... Xin cô chú thương thằng Khang thì giúp ba nó về với nó. Tôi già rồi, chẳng biết sống thêm bao nhiêu ngày. Sợ không đợi được con”.
 
Để xác minh sự việc, chúng tôi đã có cuộc trao đổi với một công an viên của xã Hiệp Phước (nơi gia đình anh Tuấn cư ngụ) và phó chủ tịch xã Phước Thiền (nơi xảy ra vụ án), cả hai đều xác nhận vợ anh Tuấn đã bỏ nhà đi suốt nhiều tháng nay khỏi nơi cư trú, không lý do.
 
Theo Tri Thức Trẻ