Trong số các ý kiến gửi tới tòa soạn đồng tình với việc nên coi mại dâm là một nghề, chúng tôi bất ngờ nhất trước tập bản thảo dày gần 20 trang do bạn Hồng Thanh gửi tới với tiêu đề “Mại dâm và vai trò của nghề mại dâm trong kinh tế và xã hội ở nước ta”, dưới góc nhìn rất thực tế và cách thể hiện với giọng viết thú vị, cách so sánh hài hước.
Hiện nay, có một thực trạng là chúng ta thường đề cao giá trị cao đẹp của con người mà quên rằng chúng ta cũng cần nhu cầu bản năng. Vấn đề chính của toàn xã hội, lớp người đi trước là cần phân tích chi tiết rõ ràng những nhu cầu đó, khi nào thì cần phát triển giá trị cao đẹp? Giá trị bản năng chỉ ở mức nào?... Không quá tung hô giá trị cao đẹp cũng không coi thường giá trị bản năng.
Mại dâm là một nghề có từ lâu đời, vì nhu cầu tất yếu của xã hội loài người. Mại dâm xin tạm dịch là: “Dùng giá trị vật chất để đổi lấy tình dục”. Sử sách đã ghi nhận mại dâm xuất hiện từ thời thượng cổ cách đây hơn 3000 năm. Mại dâm xuất phát từ nhu cầu tình dục của con người. Trong kinh tế thường nói: “Ở đâu có cầu ở đó ắt có cung”.
Thực ra trong cuộc sống hàng ngày, ngay cả khi không vào nhà thổ, không có quan hệ tình dục, đàn ông cũng đã phải mất vật chất cho việc giải tỏa đó. Một món quà để có thể ngồi gần, trò chuyện hay động chạm là một ví dụ. Nếu xã hội gay gắt với mại dâm thì cũng nên xét tới cả những hành động vờ vịt yêu đương, có tình cảm của một số chị em cho cầm chân cầm tay hay trò chuyện thôi và để đổi lại nhận những món quà không lớn nhưng cũng có khi không nhỏ. Họ không muốn hay không dám đi xa hơn nhưng chừng đó cũng đã đủ. Họ nhận được vật chất và giúp cho đối phương thỏa mãn sinh lý, dù chỉ là về tâm lý.
Có một điểm chung tại các quốc gia và các nền văn hóa, quan hệ tình dục ngoài hôn nhân là vi phạm đạo đức của xã hội và dù nói ra hay không nói ra nhiều người vẫn nghĩ khi đàn ông đi vào các nhà thổ họ đã "mang của nhà, mà lẽ ra các bà vợ phải được hưởng, đi phung phí". Trong lịch sử không thiếu những câu chuyện về những hình phạt tàn độc với phụ nữ mại dâm về cơ thể, vật chất và tinh thần. Ấy vậy mà mại dâm vẫn tồn tại.
Khi bản năng tự nhiên phải đi gieo giống của đàn ông còn tồn tại thì nó còn là một yếu tố quyết định tâm lý người đàn ông. Khi trong xã hội còn những người phụ nữ không ngại cung cấp "dịch vụ giải tỏa" cho những bế tắc và có vấn đề về đời sống vật chất thì mại dâm vẫn còn. Nó sẽ còn mãi khi xã hội còn giàu nghèo phân chia. Mại dâm có thể sẽ mất đi một cách tự nhiên khi không còn giàu nghèo phân biệt. Khi đó quan hệ ngoài hôn nhân không là đổi chác liên quan tới tiền hay vật chất nữa mà chỉ đơn thuần là vấn đề tâm lý và sinh lý.
Như trên đã dẫn, dù có hợp pháp hay không, nghề mại dâm vẫn mặc nhiên tồn tại, vì thế, việc hợp pháp hóa nghề mại dâm sẽ thể hiện sự khách quan trong quá trình phát triển. Ngoài ra, hợp pháp hóa nghề mại dâm còn đánh dấu một bước tiến bộ quan trọng của chúng ta trong quá trình hội nhập với thế giới trong xu hướng toàn cầu hóa hiện nay, vì nghề mại dâm đã được phát triển ở Trung Quốc từ hàng ngàn năm trước (theo Đông Chu liệt quốc) và ở Nhật Bản khoảng gần 400 năm trước, thời Shogun Tokugawa và hiện nay là nghề hợp pháp ở đa số các nước phát triển như Đức, Pháp, Hà Lan...
Có thể, các nhà đạo đức học và những nhà nữ quyền là những người lớn tiếng nhất trong việc đòi xóa bỏ mại dâm nhất, đưa mại dâm ra ngoài vòng pháp luật, phản đối nghề mại vì vấn đề Văn hóa, thuần phong mỹ tục và việc làm hạ thấp giá trị người phụ nữ. Nhưng tại những nước có nền văn minh lâu đời như Trung Quốc và Nhật Bản và tại những nước hiện đại, tiên tiến như Đức, Pháp, Hà Lan... và tại cả những nước đang phát triển như Thái Lan... nghề mại dâm đã được thừa nhận, chứng tỏ là ở đây không hề nặng nề việc đánh đồng công nhận mại dâm là đi ngược lại với vấn đề thuần phong mỹ tục, truyền thống văn hóa. Thêm nữa, đạo đức là sản phẩm hay ít nhất là chịu ảnh hưởng lớn của điều kiện vật chất xã hội và chỉ khi mại dâm được công nhận thì một bộ phận phụ nữ mới được bảo vệ, thừa nhận mại dâm mới là bảo vệ giá trị người phụ nữ chứ không phải là hạ thấp giá trị như một số ý kiến gay gắt phản đối. Bởi khi đó, phụ nữ mới được chăm lo, bảo đảm đầy đủ nhất các quyền lợi về nhân phẩm, sức khỏe y tế…
NHỮNG ƯU ĐIỂM CỦA VIỆC HỢP PHÁP HÓA MẠI DÂM
- Về tổ chức, an toàn xã hội : Việc hợp pháp hóa nghề mại dâm sẽ loại bỏ tệ nạn ma cô dắt mối, bảo kê, trộm cắp, lừa đảo của lũ lưu manh và giả danh mại dâm hiện nay.
- Về mặt y tế: Việc hợp pháp hóa nghề mại dâm sẽ tạo điều kiện cho những người hành nghề chuyên nghiệp được khám chữa bệnh định kỳ, làm giảm khả năng bị mắc bệnh xã hội và các bệnh truyền nhiễm.
- Về mặt xã hội học: Nghề mại dâm góp phần chứng tỏ và phát triển sự bình đẳng Nam Nữ, vì thực tế hiện nay chúng ta đang tồn tại cả mại dâm Nam nhưng pháp luật vẫn chưa có các chế tài pháp lý cho tệ nạn này. Về mặt tâm lý xã hội, con người khi được thỏa mãn sinh lý, trạng thái tinh thần sẽ trở nên hưng phấn, đồng nghĩa với năng suất lao động, nghiên cứu khoa học sẽ cao hơn, ít stress hơn.
- Về mặt an ninh trật tự : Tệ nạn hiếp dâm, xâm phạm tình dục trẻ em, các tội phạm về tình dục sẽ giảm hẳn hoặc biến mất, vì nếu có thể tự do mua dâm thì chỉ có những kẻ dại dột mới phạm tội hiếp dâm để đi bóc lịch trong trại cải tạo.
- Về mặt kinh tế: Lợi nhuận do ngành mại dâm đem lại sẽ rất khổng lồ. Hiện nay nước ta có khoảng 80 triệu dân, theo những tính toán và dựa trên các phân tích phỏng đoán của tôi, hiện có khoảng 5 triệu dân thường xuyên mua dâm một tuần một lần. Giả sử giá mỗi lần là 200.000 đồng (tính trung bình từ rẻ đến đắt), thì doanh thu một tuần việc mua bán dâm đem lại là xấp xỉ 1.000 tỷ đồng, một năm là 1.000 tỷ x 52 tuần = 5.200 tỷ đồng. Đây mới tính tới việc tiêu thụ mại dâm với sức mua nội địa, chưa kể các vị khách đến từ ngoại quốc hay các phi vụ xuất khẩu bán dâm.
- Ngành du lịch sẽ nhờ ngành Công nghiệp mại dâm thu hút được một số lượng lớn khách nước ngoài ( như du lịch Thái Lan phát triển một phần cũng là nhờ ngành công nghiệp mại dâm). Đây cũng sẽ là một nguồn thu khá lớn, dự tính lên tới hàng chục triệu lượt khách một năm, do đó ngành du lịch, các dịch vụ du lịch kèm theo như hàng không, kinh doanh khách sạn, nhà hàng, sản xuất đồ thủ công mỹ nghệ... cũng sẽ phát triển.
- Về mặt lao động và thương binh xã hội: Nghề mại dâm sẽ giải quyết được một khối lượng lớn công ăn việc làm cho người lao động, bao gồm những người trực tiếp làm nghề và những dịch vụ gián tiếp như chở, đưa đón khách, quét rác, dọn dẹp...
Theo những phân tích ở trên, lợi nhuận từ ngành Công nghiệp mại dâm và các nguồn lợi đi kèm theo nó là rất lớn, lên tới hàng tỷ đô mỗi năm. Một nguồn lớn như vậy thiết nghĩ chúng ta không nên bỏ qua. Bởi thực tế, chúng ta đã cấm mại dâm trên lý thuyết từ hơn 60 năm nay nhưng chúng vẫn hoạt động nửa lén lút, nửa công khai, và kết quả là mại dâm ngày càng nhiều. Hầu như chúng ta ai cũng biết là ở những TP lớn và các khu du lịch lúc nào cũng có mại dâm như Đồ Sơn, Quất Lâm, Vũng Tàu…
Trong khi, món lợi từ mại dâm đem lại chỉ rơi vào túi những kẻ xấu, thậm chí còn làm bất ổn tình hình an ninh trật tự. Thêm nữa, hiện nay cuộc chiến chống mại dâm như chống lại cối xay gió và xem ra không có hồi kết. Nó ngốn không biết bao nhiêu tiền của của ngân sách Nhà nước.
Vậy nếu chúng ta không thay đổi cách nhìn, tức vẫn cấm như bây giờ, thì sẽ chẳng có gì thay đổi, và chúng ta sẽ mất thêm khoảng 50 năm nữa chạy theo đuôi một cái bóng: cấm mại dâm. Và dự đoán là càng ngày nó càng phát triển hơn nữa, đến hoa hậu người mẫu còn đi làm mại dâm (tức những người có sự lựa chọn, không phải những người cùng đường) thì cũng đủ biết mại dâm giờ không đơn thuần chỉ là một tệ nạn mà còn là một nghề mang lại doanh thu khổng lồ.
Từ những phân tích đó, theo quan điểm của tôi thì việc hợp pháp hóa mại dâm không có gì là xấu cả. Thực tế thuần phong mỹ tục cũng không thể bao gồm gọt đầu, bôi vôi, đóng bè thả sông và thay vì chống lại những nhu cầu tự nhiên, tồn tại khách quan bằng ý chí chủ quan. Con người ta cần vận dụng để kiểm soát tốt nhất tình hình.
Mại dâm chỉ là xấu xa khi nó bị coi là bất hợp pháp, do vậy cả người bán và người mua dâm đều bị cho là vi phạm pháp luật như nhau. Để kết thúc, tôi đề nghị các cơ quan chức năng xem xét và đưa mại dâm vào diện hợp pháp.
Tôi cũng biết việc này là khó và sẽ vấp phải những phản ứng. Việc này cũng như việc ban hành các điều luật mới còn gây tranh cãi và cần nhiều giáo dục tuyên truyền nhưng không sớm thì muộn cũng phải làm.
Phong Thái Trần Linh
Kỳ 5: Giật mình mại dâm nghĩa lộ